Thói quen đốt vàng mã đã trở thành một phần không thể thiếu trong tâm thức của người dân Việt Nam từ xa xưa và rất khó để bị bỏ qua chỉ trong một thời gian ngắn. Một số người cho rằng đây là một phần của văn hóa truyền thống và phong tục thờ cúng tổ tiên, nhưng có lẽ chúng ta nên xem xét lại và tìm hiểu nguồn gốc của thói quen này để nhận ra rằng nó là một niềm tin mê tín cần được loại bỏ khỏi cuộc sống tâm linh của người Việt.

Trong quan niệm từ xa xưa của người Việt Nam, khi một người qua đời, họ sẽ chuyển đến một thế giới khác và có những nhu cầu tương tự như khi còn sống. Do đó, nhiều gia đình đã truyền thống mua và đốt vàng mã vào các ngày giỗ hoặc các dịp lễ quan trọng như Rằm tháng Bảy và Tết Nguyên đán để người đã khuất sử dụng trong thế giới âm. Ngoài ra, trong các chuyến lễ hội tại các đền chùa, người dân cũng thường đốt vàng mã.

Xem thêm: https://daductam.com/tuc-dot-vang-ma/

Cần lưu ý rằng thói quen đốt vàng mã không phải là một phần của đạo Phật. Các nhà nghiên cứu Phật giáo cho biết rằng thói quen đốt và rải vàng mã của người Việt có nguồn gốc từ Trung Quốc. Trong kinh Dịch của nhà Nho, đã được viết về phong tục chôn cất người chết trong thời kỳ cổ đại Trung Quốc. Theo đó, khi có người qua đời, họ được chôn cất mà không có các bước cầu nguyện và không xây mộ. Cho đến khi vua Hoàng Đế (267 trước Tây lịch) cho rằng việc chôn cất người thân không chỉ là trách nhiệm của con cháu mà còn là một nhiệm vụ thiêng liêng, ông Xích Xương đã sáng chế ra quan tài để chôn cất người chết.

Theo thời gian, phong tục chôn cất và mai táng người chết đã trải qua nhiều sự thay đổi. Đáng chú ý là trong thờ

i đại nhà Chu (1.122 trước Tây lịch), có một quy định yêu cầu chôn cất cả những vật dụng quý giá của người đã khuất, bao gồm cả vợ, thiếp và cả nhân viên. Sau đó, việc chôn cất thê thiếp và nhân viên cùng với người chết đã được thay thế bằng cách sử dụng búp sen bện từ cỏ. Trong thời kỳ năm Nguyên Hưng nguyên niên (105) của triều đại Hán Hoa, ông Thái Lĩnh đã phát minh ra giấy làm từ vỏ cây dó, giẻ rách... Ý tưởng về việc sử dụng giấy để tạo ra tiền giả, vàng giả và các vật phẩm khác để đốt trong tang lễ và lễ cúng đã được ông Vương Dũ nghĩ ra.

Ngoài ra, còn có quan niệm rằng người ta nên đặt tiền thật trong quần áo của người chết để vua có thể tiêu dùng trong thế giới âm. Từ đó, các quan lại bắt đầu bắt chước vua và sau đó dân chúng cũng làm theo. Mọi người đều đặt tiền thật cùng người chết. Tuy nhiên, tội phạm đã nhận thấy điều này và đã đào cất lăng mộ của những người giàu có, như mộ vua Hán Văn Đế đã bị những kẻ trộm khai quật và lấy đi tất cả vàng bạc quý giá. Vì vậy, từ quan lại đến dân chúng đã thấy việc chôn cất tiền thật là tốn kém, và từ đó đã phát triển thói quen sử dụng tiền giấy giả và vàng giả để thay thế. Dần dà, người dân đã bắt chước và trở thành thói quen phổ biến. Năm Khai Nguyên thứ 26 (738 DL), vua Đường Huyền Tông đã ban sắc dụ cho phép sử dụng tiền giấy thay cho tiền thật trong các nghi lễ cúng tế và siêu thoát. Từ đó, việc sử dụng vàng mã chính thức bắt đầu và sau đó được nhập khẩu vào Việt Nam theo các tín hiệu từ những người Trung Hoa tham gia chiến đấu.
Xem thêm: https://connectgalaxy.com/post/67678
Xem thêm: https://connectgalaxy.com/post/67530